Chuyển thể từ tác phẩm truyện trinh thám hình sự cùng tên của tác giả Tử Kim Trần, Tội lỗi không chứng cứ là bộ phim 12 tập đặc sắc một cách hiếm hoi trong dòng phim trinh thám vốn nổi tiếng là dở hơn cả truyện.
Nội dung phim có được đánh giá xây dựng lại đầy đặc sắc
Cứ nhìn những bộ phim chuyển thể như Tâm lý tội phạm (chuyển thể từ Đề thi đẫm máu của Lôi Mễ) hay Kẻ hắc ám (chuyển thể từ Bản thông báo tử vong)…là các fan của truyện trinh thám lại cứ phải lắc đầu ngao ngán vì chúng…quá dở.
Điển hình như Tâm lý tội phạm, Phương Mộc làm gì đẹp trai như anh diễn viên. Hắn ta đầu trọc lóc, ngực lép, mặt nhăn nhó hình sự. Còn diễn viên thì nhìn thôi là các em gái tuổi teen lại phải thét lên hai chữ Soái ca!
Nội dung phim mặc dù cố gắng truyền tải khác đi so với truyện, nhưng sự quá lố của các diễn viên đã làm mất đi vẻ đẹp của nhiều nhân vật cảnh sát lẫn tội phạm như Thái Vĩ, Tôn Phổ, giáo sư Kiều…
Rõ ràng là nội dung thì nghèo nàn, nhưng diễn viên thì sáng loáng, không hợp chút nào với trinh thám kiểu Lôi Mễ, vốn nặng nề u ám về bối cảnh và con người.
Đấy là một ví dụ để nói rằng, mặc dù là fan cứng của dòng văn trinh thám Trung Quốc, thế nhưng tôi luôn lắc đầu ngán ngẩm mỗi khi nghĩ đến phim chuyển thể.
Vậy nên khi xem những tập đầu tiên của series 12 tập phim Tội lỗi không chứng cứ, tôi đã chẳng hào hứng cho lắm. Cho đến khi…nhà biên kịch đã lộ rõ sự khác biệt giữa phim & truyện. Và điều tuyệt vời là nội dung thì hay nhưng hình tượng nhân vật thì vẫn giữ nguyên được các nhân vật trong film.
Hay nói đúng hơn, đó là cả một sự sáng tạo vô cùng đột biến.
Khi xem nốt những tập cuối cùng (để thức viết bài review film này) tôi phải thốt lên: tuyệt cú mèo. Hiếm có bộ phim chuyển thể dòng văn trinh thám nào lại hay đến thế.
Mới nhất có một bộ phim hoạ hoằn lắm khiến tôi bất ngờ thế này là cách đây…7 năm trước, khi mà Sherlock 2010 oanh tạc thị trường film Việt.
Còn bây giờ, lại một lần nữa tôi phải tấm tắc.
2 nhân vật sáng tạo của bộ phim
Trong sách, Tử Kim Trần miêu tả Lạc Vấn bị một người đàn ông giết vợ & con, buộc anh ta phải đi tìm hắn báo thù. Kẻ thủ ác mà anh ta tìm ra sau 7 năm thực ra chỉ là một gã ăn cướp bất đắc dĩ phải giết người, chẳng may giết xong thì vứt xác xuống hồ mà đúng lúc hồ đó bị chính phủ san lấp để xây toà nhà cao ốc, nên mãi cảnh sát vẫn không tìm ra chứng cứ. Thế cho nên, đọc đến dòng cuối cùng, vẫn chả nhớ nổi hắn ta tên gì.
Còn trong film thì khác, kẻ giết vợ con Lạc Vấn có động cơ rõ ràng & hành động quyết tâm có chủ ý, là một sát thủ chuyên nghiệp chứ không đơn thuần cướp bóc sơ đẳng nữa. Và hắn ta cũng có tên, một cái tên đủ để khiến khán giả phải nhớ mãi.
Đó là một nhân vật đặc biệt. Thậm chí tội lỗi của hắn còn trở thành tội lỗi không chứng cứ khi hắn tự tay phá huỷ bàn tay của chính mình, khiến cho cả 10 ngón của hắn không còn dấu vân tay, khiến cho cảnh sát lắc đầu ngao ngán!
Nhân vật đặc biệt nổi bật thứ 2 của phim và khác xa với truyện là bạn trai của Chu Tuệ Như, anh ta là Quách Vũ. Có cảm giác Quách Vũ giống như phác hoạ lại Chu Triều Dương – Đứa trẻ hư phiên bản người lớn. (Đứa trẻ hư là một tác phẩm khác của Tử Kim Trần).
Anh ta khởi đầu là một luật sư thực tập, bị ức hiếp liên tục, suýt chết nhiều lần & cuối cùng hiện rõ bộ mặt tàn ác khi xuống tay vạch kế hoạch giết hại hàng loạt người vô tội. Một con người bất chấp thủ đoạn & đáng sợ đến những phút cuối cùng. Độc giả của Tử Kim Trần chắc hẳn sẽ thích thú khi thấy được những sáng tạo này trên phim. Một nhân vật không có đất diễn trong sách nhưng vô cùng ấn tượng ở trên màn ảnh.
Nghiêm Lương, Lạc Vấn & những bi kịch
Về bi kịch thì rõ ràng bộ phim khắc hoạ quá nhiều bi kịch và hơn hẳn cái kết của truyện. Là một Lạc Vấn đến chết vẫn không nhắm mắt. Là một Nghiêm Lương mất đi đứa con trai tinh thần. Là một Chu Tuệ Như mất đi anh trai ruột.
Và còn vô vàn bi kịch khác trong ngành cảnh sát (hiện diện cả trong truyện lẫn lên phim). Thế nhưng, ngoài những bi kịch, 12 tập film còn hiện lên nhiều điểm sáng. Vẫn là một cái kết khi kẻ ác bị trừng trị, dù thời gian để họ nhận quả báo là hơi muộn so với quy định
Vẫn là sự anh minh của cục trưởng, sự sáng suốt đến liều mạng của Nghiêm Lương. Và vẫn là nỗi đau của Tử Kim Trần nói thay cho những người thấp bé cổ họng. Ngoài những điểm sáng, hãy nhìn thêm về những bài học của Lạc Vấn
Có lẽ ông ấy nên học thêm một khoá nhân tướng học, trước khi muốn giúp một ai đó.
Lạc Vấn & Nghiêm Lương đều mềm lòng, không đủ lạnh lùng trong những tình huống quyết định, bởi thế cho nên cả 2 đều vướng vào những rắc rối không đáng có.
Suy cho cùng, như thế mới là cuộc đời.
Xem thêm những bài review sách hay khác của Achaubook